Haruki Murakami không chỉ là một tác giả nổi tiếng của văn học Nhật Bản mà còn là người đã đưa độc giả trải nghiệm những chiều sâu tâm hồn và cảnh quan sống động qua những tác phẩm của mình. “Kafka bên bờ biển” không chỉ đơn thuần là một cuốn sách, mà còn là một hành trình khám phá những khía cạnh bí ẩn nhất của tâm trí con người.
Khi tôi bắt đầu đọc tác phẩm này vào tháng 11 năm ngoái, cảm giác đầu tiên mà tôi có được chính là sự kỳ lạ. Điều đó khiến tôi nhớ đến một giai đoạn trong cuộc đời khi mà tâm lý của tôi đang gặp phải những xáo trộn. Việc viết ra những điều này như một cách để tôi xác định rõ hơn về bản thân mình trong thế giới mờ mịt ấy.
Đánh giá sách “Kafka bên bờ biển” – Haruki Murakami
Đây cũng là tác phẩm mà tôi đã dành nhiều thời gian để thẩm thấu và suy nghĩ. Thông thường, tôi có thể đọc xong một cuốn sách trong một ngày nhưng với “Kafka bên bờ biển”, tôi đã mất đến 5 ngày để có thể nắm bắt được nội dung cốt lõi của nó. Mỗi trang sách như một cảnh quay trong một bộ phim nghệ thuật, khiến tôi phải ngừng lại và suy ngẫm về mọi chi tiết mà tác giả gửi gắm.
Tác phẩm này được mô tả là “siêu thực”, và đúng như vậy, nó đưa tôi vào một thế giới mà mọi thứ xảy ra đều không thể đoán trước được, làm cho tôi cảm thấy chắc chắn rằng mình đang sống trong một thực tại gắn chặt với những điều huyền bí.
Khi tôi nhìn lại, tôi thấy mình như Kafka, một cậu bé 15 tuổi mạo hiểm tìm kiếm bản thân trong một cuộc hành trình khám phá những cảm xúc và ký ức đã bị lãng quên. Nó là một cuộc hành trình tìm kiếm không chỉ là chính bản thân mà còn là các mảnh ghép đã mất trong tâm hồn.
Tôi đã chứng kiến những cảnh hành động kỳ quặc nhưng đầy ý nghĩa, như những nhân vật đang sống trong những thế giới khác nhau nhưng lại có sự kết nối vô hình với nhau. Nỗi sợ hãi, khổ đau, và khao khát được yêu thương – tất cả đều hiện hữu rõ ràng trong từng dòng chữ.
Murakami đã tạo ra những bức tranh sống động, nơi mà người đọc không chỉ đơn thuần là người quan sát mà còn là những nhân vật tham gia vào câu chuyện. Đó là một cách kể chuyện độc đáo, khiến tôi cảm nhận như mình luôn ở giữa những tình huống kỳ diệu mà tác giả đã vẽ nên.
Một câu nói trong tác phẩm thật sự đã chạm đến trái tim tôi: “Nếu tôi là một cái bóng, tôi sẽ không muốn chỉ là một nửa của chính mình.” Nó như một lời nhắc nhở về việc chấp nhận bản thân và sự hoàn hảo của cuộc sống, một thông điệp mà tôi tin chắc rằng mọi độc giả đều sẽ tìm thấy ít nhất một lần trong đời.
Nhìn chung, “Kafka bên bờ biển” là một tác phẩm không chỉ để đọc mà còn để cảm nhận và suy ngẫm. Nó đưa tôi vào những chiều sâu mới của cảm xúc, giúp tôi định hình lại cách nhìn về bản thân và thế giới xung quanh.
Cuối cùng, tôi muốn khuyên những ai đang tìm kiếm một tác phẩm không chỉ để giải trí mà còn giúp mình khám phá nhiều điều thú vị trong tâm trí, hãy thử một lần đón nhận “Kafka bên bờ biển”. Bạn sẽ không hối tiếc khi đã dành thời gian cho cuộc hành trình kỳ diệu mà Murakami đã dày công xây dựng.